Suy nghĩ về "khởi nghiệp" - Đỉnh cao của những điều lý tưởng - trái ngược

Tags

Tự làm riêng cho mình thì nên vui ở những trải nghiệm - đừng đợi tới cái kết! Vì cái kết là mạo hiểm và đôi khi nó sẽ làm bạn mất niềm tin nghiêm trọng!!    


 Tôi bước ra khỏi công ty cách đây vừa tròn 15 tháng và tự làm riêng cho mình với một tự nhủ và đầy hưng phấn của một con người yêu tự do và tự lập gây dựng một điều gì đó. Cuộc đời may mắn tôi gặp rất nhiều anh chị "làm việc tự thân" có tâm, trong đổi tôi nhiều điều mà mỗi bước nhìn lại là một lần gật gù. Những điều trải nghiệm được thật tuyệt vời hơn hẳn những từ hoa mỹ mà một người có thể dễ dàng phán ra những câu đại loại "cái này nghe hoài". Vâng, cái nghe hoài và khi tự trả qua và làm được thì hoàn toàn khác biệt.  
           
            "Tự do" thật sự và đầy lý tưởng!
       
Điều đầu tiên ai tự làm cho mình trước khi ra làm điều sẽ nghĩ tới đầu tiên. Tôi tự do đúng với nghĩa đen. Không ràng buộc giời giấc, không ai nhắc nhở mỗi ngày. Không có mail phòng admin nhắc nhở đi trễ hàng tháng. Được ngủ nướng bất kì lúc nào tùy thích, và thức khuya thoải mãi mà không lo ngày mai phải đi làm sớm,... Vô cùng tự do. VÀ tôi đã tự do. Tôi tự tận hưởng cảm giác ấy một cách thật tự nhiên, nhiều lúc muốn cafe lúc nào tùy thích, tham gia hội thảo này nọ ngay trong giờ hành chính mà không phải lo lắng gì cả. Và, Chỉ sau một vài tháng tự do, tôi tự ngồi ngẫm và thấy quá nhiều chữ "quá" xuất hiện. 
           Tôi làm ít quá!! Có vẻ ngạc nhiên, tôi tự ghi lại thời gian thật sự làm việc của mình trong 2 tuần, có cả những ngày làm thâu đêm suốt sáng, có cả làm quên ăn,... vậy mà thật sự tính trung bình thời gian ra chỉ hơn 8 tiếng trên ngày. Thật tự không hơn người đi làm công ty. Nhưng hiệu quả chưa chắc cao vì quá nhiều lần làm trong sự mỏi mệt, đuối sức do đêm trước thức cả đêm, hay vừa di dự hội thảo, ăn uống gì đó - ngồi vào bàn đôi khi chỉ làm chứng!! Tôi ngộ ra mình đã hoàn toàn chỉ nhìn vào cái tốt mình có, quên đi những giờ đi chơi, những giờ ngủ nướng, và sự delay tự an ủi trong dự án,....             Tôi bắt đầu suy nghĩ về những khuôn khổ theo cách của riêng mình......
            5AM tham gia câu lạc bộ dậy 5 giờ sáng. được hơn 2 tháng. giờ tôi vẫn thật sự còn muốn tiếp tục nhưng chưa quay lại được. Đó thật sự lần đầu tiên tôi tự đưa mặt mình ra mỗi ngày, tự để mọi người biết sáng tôi không dậy đúng giờ, không đúng cam kết,... Tôi tự nguyện để mọi người biết về mình hằng ngày, biết cả xấu, cả tốt khi dậy trễ, đọc sách gì, phát hiện cái gì hay. Đó quả thật là khoảng thời gian tôi thấy mình thay đổi nhận thức ghê gớm. Tự mình đưa mình vào khuôn khổ. Hoàn toàn tự nguyện.
           Tự đặt ra hạn cuối cho công việc, tự tổng kết và nhận xét theo hạn trước. Rồi, tôi bắt đầu làm việc theo hạn cuối của mình, sự tự do đã chuyển biến theo một suy nghĩ khác. Tôi có thể đi đâu, chơi gì, làm gì kệ,.. Miễn là công việc phải xong như tính. Không xong thì thâu đêm, ... làm việc liên tục để kịp hạn cuối. Đọc tới đây chắc bạn nghĩ "có khác gì trước?" Vâng thật sự rất khác, điều khác đầu tiên là nhận ra mình đâu phải thánh. Và đâu thể vừa đi chơi vừa làm? làm tất cả. Tôi học cách sắp xếp công việc theo mức độ quan trọng, biết từ chối những việc không cần thiết,... Điểm khác biệt là tôi cần biết cái gì là quan trọng bắt buộc phải đạt và hết sức vì nó. Vâng, Tự do lựa chọn nhưng biết cái gì cần phải làm.
          Tự thưởng và phạt cho mình. Có lẽ nhiều người sẽ nhìn thấy một thằng điên đang nói chuyện, cười một đứa tự nhận xét mình giống hệt ông xếp. Nhưng nó tự làm. Vâng, tôi thấy mình ngày một tự nhìn thẳng vào bản thân, hiểu mình hơn, tự phạt mình, tự đánh giá mình. Tôi tự do, nhưng có một khuôn khổ rõ ràng,...
          Tự chấp nhận quan điểm riêng của người khác. Một trải nghiệm thật sự mà tôi trải qua nhưng tới bây giờ tôi vẫn tuân thủ điều này. Tôi và em tôi có quan điểm trái ngược về một người, tôi chấp nhận điều đó. Và bắt đầu tìm kiếm điểm chung, hoàn cảnh chung phù hợp để có thể tạo điều kiện cho tôi không quá khó chịu và em thấy vui. Vâng, tôi cảm giác mình tôn trọng sự tự do người khác nhiều hơn.
         Và,... Dần dần tôi thấy quả đúng như lý thuyết về sự tự do mà tôi từng đọc qua "Tự do là phạm vi quy tắc". Một sự tự do đầy lý tưởng!
            "Lì lợm,lì lợm thật sự"!
            Lì lợm theo nghĩa tốt! Một điều tưởng chừng dễ nói nhưng làm thì hoàn toàn khác biệt. Nhưng viết vài dòng này, tôi vẫn cảm thấy thật sự tâm đắc vì chính điều này tới giờ vẫn là những điểm ngoặt của dự án khóa nhà thông minh Glock mà tôi đang theo đuổi.
              "Không hiểu sao tôi dám làm chuyện đó"! 
              "Niềm tin" là thứ gì đó quá mạnh mẽ. Nhiều lúc tôi tự hỏi chính mình và không hiểu thế nào tôi có thể vác cái sản phẩm xấu thông thể tưởng và trình bày cho nhiều chuyên gia, đi nói đi nói rất nhiều. Tôi nói chuyện này để nói về một trải nghiệm và nhiều bạn cùng suy ngẫm. "Chưa có nhiều kinh nghiệm - chưa quá nhiêu hiểu biết" là một điểm mạnh. Chúng ta quá hiểu biết về một vấn đề sẽ khiến chúng ta lo lắng, sợ sệt không dám thay đổi. Đó là điều mình cảm nhận được. 
               "Thâu đêm lần tiếp theo cho lần đi triển lãm đầu tiên"
               Tôi đã làm cái khóa nhà thông minh khoảng 6 tháng nhưng vẫn chưa xong. Hoài không xong. Sửa và sửa, sửa hoàn, thay đổi liên tục khiến cho chúng tôi không bao giờ có một sản phẩm đóng gói nên hình được. VÀ lần đầu tiên tôi đóng gói một sản phẩm để đi triển lãm. VÀ cảm giác thật sự xâm chiếm bao trùm TEAM lúc đó: "mai triển lãm rồi giờ chưa xong? Tại sao mình phải như thế này? Buông thôi, ai mà vác mặt đi được! Vâng vâng và vâng vâng" Tôi lần đầu tiên cảm nhận được là "làm, làm đi" - "Phải được, phải xong,..." và tới 8h sáng hôm sau chúng tôi đã có một phiên bản xấu không thể tả. VÀ tiếp theo là "Quá trễ và quá xấu" để đi triển lãm. Sao đây? "Bơ đi mà sống", chúng tôi đã tự an ủi mình và bước vào triển lãm chắc là kẻ trễ nhất. Rất bình thản. VÀ tiếp theo là bài thuyết trình trước rất đông người được request rất bất giờ. Ok!! quyết định rất nhanh, tôi làm.
             VÀ sau tất cả mọi sự lì lợm mạnh mẽ. Chúng tôi đã có một giải thưởng có tiếng của thành phố. Và chúng tôi có một sự quan tâm mới của báo chí. Và có một niềm tin mạnh mẽ vào sự lì lợm.

              "Thâu đêm cho lần đầu tiên được quay phim"
             Sau lần triển lãm thành công không tưởng của chúng tôi trước đó, chúng tôi có một số báo quan tâm. Nhưng sợ nhất là truyền hình HTV liên hệ. Chúng tôi đã họp lại và ý muốn cancel. Không phải sợ mà nghĩ mình đã làm gì đâu mà quay phim? Nhưng, nghĩ tới tận dụng mọi cơ hội! Chúng ta không có tiền, chúng ta phải tận dụng cơ hội này! VÀ quyết định quay phim. 
              Và vẫn như cũ, cái không đồng ý với cái cũ, chúng tôi lại tiếp tục làm cái đêm cuối cùng. và chiến đầu tiếp với sự lì lợm trong người! Chúng tôi dễ dàng thức một đêm để setup xong cái khóa để quay phim.
            "Thâu đêm lần tiếp theo cho lần đi triển làm tiếp theo"
             Sau hai lần trước sự kiện, chúng tôi họp và đưa ra những giải pháp và quyết tâm không để ngày cuối cùng. Nhưng thác thức tiếp theo là triển lãm Expore. Chúng tôi, có mẫu mới nhất và đẹp! Chúng tôi lại rơi vào ngày cuối mới xong. Nhưng lần này hoàn toàn khác. Đây là một hội chợ quốc tế! Tôi đứng trước một quyết định là phải làm! Phải làm là cơ hội! Vâng, chúng tôi đã kịp hội chợ nhưng với một mẫu còn rất sơ sài nhưng ý tưởng mới thực tế. Và điều thật tuyệt vời khi chúng tôi được hai nhà phân phối khóa lớn quan tâm và mời trao đổi! 
             Và còn nhiêu cái nữa nhưng cốt rút ra một vấn đề tôi không cổ vũ bạn trễ hạn như tôi, nhưng với một khía cạnh khác, chúng ta dù gì cũng không được bỏ cuộc! Phía sau đó có những điều ngọt ngào mà mình không biết trước được! Thật sự rất tuyệt vời!

            "Thâu đêm cho những hạn cuối"
            Tôi bắt đầu nghĩ về phương pháp hạn cuối  để giảm thiểu những lần cập rập trước đây. Nhưng bạn biết rồi, với startup chuyện bấp bênh về lịch trình là một chuyện bình thường. Chúng tôi thực hiện hạn cuối với một câu hỏi quan trọng. Được hay không? Vâng, đó chính là người tự làm cho mình, nếu trả lời Được thì không có lý do cho sự trễ hạn. Tôi đang cố gắng để đội ngũ mình cùng thực hiện điều này! Vì đây chính là cốt tử. Quyết tâm thực hiện và hạn cuối! Vì một người làm cho mình thì năng suất làm việc không thể là 8 tiếng như người bình thường. Mỗi cá nhân trong công ty startup không thể như một người bình thường và làm theo list công việc. Tất cả đang build một công ty. Một người phải làm bằng rất nhiều người khác. Không thể có một tâm lý ỉ lại và chờ đợi công việc từ người đứng đầu hay từ đồng đội.
            "Giữ lửa" dễ mà khó!
             "Cô Đơn - cảm giác của mỗi ngày!"
             Tôi giữ lửa cho mình mỗi ngày. Tất cả niềm tin về xây dựng một sản phẩm do người Việt và cho người Việt! Là một móng nhỏ nhằm góp phần phủ khắp những công nghệ dù nhỏ nhất trên những sản phẩm người Việt đang dùng.  Và tôi tự làm một mình trong khoảng thời gian vài tháng khi không có đồng đội làm chung. Tôi vượt qua cô đơn với niềm tin bản thân sẽ làm được điều đó và thấy mình lớn mỗi ngày.
             "Người làm cùng là đồng đội - không phải nhân viên"
             Một công ty quy củ nhân viên sẽ phải phục tùng mệnh cấp trên. Nhưng startup thì khác. Họ cùng chiến đấu với mình. Họ là đồng đội! Vì vậy, tôi rèn theo văn hóa và luật thực sự khó khăn. Ai cũng có cái tốt cái xấu làm sao đủ niềm tin và nhận được lửa, giữ lửa mỗi ngày cho đồng đội thì mới thật sự khó khăn. Đôi khi phải làm những điều mà ngay cả mình không mong muốn để giữ gìn tổ chức tốt! Sự cô đơn ngày càng lớn mà mỗi người startup mỗi ngày đều phải đối mặt.

            "Đằng sau chữ Giám đốc là một "Ku li" thật sự"
            Cái tên CEO hay Giám đốc có thể không đúng với người khởi nghiệp.
            Người khởi nghiệp thường có thói quen thành lập công ty trước khi làm. Và các chức danh thì phải có rồi. Nhưng CEO làm gì khi bạn thường phải làm tất cả, CEO là gì khi bạn có thể chỉ là một kỹ sư và chưa hiểu từ này và quyền hạn ra sao? CEO là gì khi bạn không thể áp dụng luật như một công ty với những đồng đội mình. Và đôi khi nó còn mang lại sự ganh tị và khó khăn cho những người làm chung khi họ nghĩ tới quyền lợi! Một thời kì quá độ, Giám đốc là một ku li thật sự và cân bằng chức danh quyền lợi cho tất cả đồng đội mình.
            Giám đốc là bù đắp mọi chỗ khuyết của công ty.
           Với tôi, có lẽ định nghĩa này rất phù hợp với Giám đốc của một công ty startup. Bạn là xếp. bạn sẵn sàng đứng dậy và quét văn phòng, soạn mọi họp đồng, viết bài quảng cáo, đưa ra các lý luận và nhảy vào cả các vị trí kỷ thuật còn thiếu,.... Bạn sẽ là một chỗ bù khuyết. Luôn luôn phải sẵn sàng về điều này!
            Đặt luật dễ hơn hành luật - làm xếp dễ hơn làm gương
           Tôi cảm nhận được điều này rõ ràng. Thời buổi công nghệ, bạn muốn có một luật, tìm hiểu về phương pháp gì đó, một cái search sẽ ra ngay. Nhưng với đồng đội, để họ đồng thuận và hành luật với bạn thì không phải dễ. Bạn không thể nói gì cả nếu bạn chưa được, trễ, dù bất kì lý do gì! Các bạn đôi khi mơ về ngồi và chỉ tay năm ngón khi làm xếp! Nhưng không, công ty startup phải làm gương và khó hơn nữa là những người đồng đội của bạn cùng làm gương với bạn! thật sự rất khó!            
Lời cuối cảm nhận là tôi cảm nhận tôi thấy mình lớn rất nhanh mỗi ngày. Yêu cuộc đời, yêu gia đình nhiều hơn rất nhiều. Tuy nhiên, có một hệ lụy mà tôi thấy thật sự nghiêm trọng là thường không kiềm chế được khi có ai đó tự dối mình, tự biện minh,... và thường nói thẳng,... 
Tự làm riêng cho mình thì nên vui ở những trải nghiệm - đừng đợi tới cái kết! Vì cái kết là mạo hiểm và đôi khi nó sẽ làm bạn mất niềm tin nghiêm trọng!!


Mở Biểu tượng cườiTắt Biểu tượng cười